Giải Pháp Web Funnel với WordPress

Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua

Mình viết bài này trong một buổi tối, mình ra quán cafe để làm việc. Trong một quán cafe cũng khá là yên tĩnh, điều này tự dưng khiến cho mình cảm thấy nhớ về khoảng thời gian mà bản thân mình đó là “vỡ mộng” về mọi thứ. Cuộc sống của mình hiện tại cũng không hẳn là đã hoàn hảo về mọi thứ nhưng ít nhiều nó cũng được cải thiện hơn và bản thân mình cũng đã có được đôi chút sự thay đổi về mặt nhận thức. Trong bài viết lần này mình sẽ chia sẻ về câu chuyện của bản thân mình của 2 năm về trước, khoảng thời gian mình tự đối mặt với mọi thứ. Khoảng thời gian đó khi mà đến thời điểm hiện tại mình nghĩ lại thì mình thực sự rất nhớ và biết ơn nó vì nó đã dạy mình nhiều thứ, nó cho phép mình được trải nghiệm để trưởng thành hơn.

Ngày mình xa gia đình

Đúng là khi đến một độ tuổi nào đó, thường thì là 18 tuổi như mình hoặc có những bạn sớm hơn 16 hay 17 đã phải dời xa gia đình. Người đi học, người đi làm, người đi nước ngoài vừa học vừa làm,… mình cũng như bao con người đó, khi mình gần 18 mình đã đặt những bước chân đầu tiên lên Hà Nội để tiếp tục công việc học hành.

Những ngày mình còn ở nhà, mình ao ước được lên Hà Nội học. Mình sẽ tự lập mọi thứ, làm những điều bản thân mình muốn, mình thoải mái đi chơi mà không bị bố mẹ cấm cản… Và mình đã làm như vậy trong suốt khoảng thời gian đầu lên đây. Tất nhiên khoảng thời gian đó rất tuyệt và chẳng có gì khiến mình phải suy nghĩ nhiều cả. Sau đó một khoảng thời gian thì mình ít đi chơi hơn vì cơ bản là mình đã dần biết hết rồi, thời gian này thì mình chỉ quanh quẩn ở phòng trọ nhưng cũng chỉ là ăn và ngủ. Mình chả làm gì cả, mình lười học, lười làm, nói chung là khoảng thời gian này rất chán. Mình dần hoài nghi về bản thân và tự hỏi “mình đang làm cái gì thế?”, rồi một ngày mình nhận được kết quả học tập của trường. Kết quả này khá tệ, mình phải học lại một môn do bỏ thi, các môn còn lại thì cũng tàm tàm không có gì để nói. Lúc này mình khá sợ nên cũng không dám nói với bố mẹ mình, và quyết định sau đấy của mình là bỏ học đại học. Mình cho là mình không phù hợp với việc học và mình đã quyết định đi làm sau đó không lâu. Mình vẫn còn nhớ như in cái ngày bố mẹ mình biết mình nghỉ học, bố mình chỉ im lặng và muốn biết lý do “tại sao mình lại nghỉ học?”, mẹ mình thì rất buồn và khóc rất nhiều. Thật sự lúc đấy mình chẳng biết phải làm gì cả, tâm trạng rất bối dối. Chưa kể ngày đó mình đi làm khá nhiều, và mình còn bị bùng lương nửa tháng. Chuyện này cũng do bản thân mình thiếu nhận thức nên mới để xảy ra như vậy. Trong khoảng thời gian này mình còn gặp khá nhiều chuyện không may như ngã xe, hỏng xe liên tục,… cảm xúc thì dường như đã cạn. Có những ngày mình như muốn gục ngã, mình không dám nói với bố mẹ vì mình nghĩ đã quá đủ rồi.

Sau đó khoảng một tháng, mình đã quyết định nghỉ làm và tập trung cho việc học trở lại, mình dành thời gian để vừa học kỹ năng và làm thêm online và mình yêu bản thân lại từ đầu.

Ngày mình hiểu mình cần làm gì cho bản thân

Sau cái chuỗi ngày dài dằng dặc tụt dốc không phanh, và thật may mắn khi mình đã tìm lại được bản thân. Sau cuỗi ngày khó khăn trước đó mình như vực dậy một cách mạnh mẻ, cụ thể là vào cuối năm 2023. Bản thân mình dành toàn thời gian cho việc học và làm, ngày đó thời tiết khá lạnh nhưng chiều nào mình cũng đi chạy ít nhất là 10km. Và mình tìm lại được niềm vui khi được là chính mình. Kết quả học tập của mình ở trường mới cũng khá tốt, bố mẹ mình cũng vui trở lại. Có lần mình về quê bố mình có hỏi mình “Nghe có vẻ con chuyển qua đây học tốt hơn đấy con nhỉ?” mình chỉ đáp một câu “Vâng, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi bố ạ”. Thật sự bố mình khá vui, và mình cũng tự hào phần nào đó dù bản thân mình có học chậm đi mất 1 năm nhưng đó không phải là vấn đề khiến mình bận tâm. Mình nghĩ thầm “đây mà con bố đó bố”

Sau khi nghỉ làm, mình nuôi dưỡng tâm hồn trở lại nhờ chế độ ăn uống đầy đủ dinh dưỡng do chính bản thân mình tự thiết kế. Ngoài ra, mình cũng ngủ sớm hơn để ngày hôm sau mình có thể bắt đầu một cách tỉnh táo và hiệu quả. Về phía công việc thì mình chỉ tập trung làm trên nền tảng online và cũng đã đạt được những thành quả nhất định, đối với cá nhân mình thôi nè. Mình không chỉ tạo ra giá trị cho bản thân mà mình cảm thấy mình như đang tạo ra thêm giá trị cho xã hội qua trang Blog này. Blog mình coi như là nơi để bản thân mình chữa lành, mình chia sẻ những khía cạnh cuộc sống, đời sống cũng như kinh nghiệm cá nhân của mình và tất nhiên mọi thứ chia sẻ đều dựa trên chính trải nhiệm của mình, vì mình yêu nó nên mình làm.

Suy cho cùng điều mình nhận lại đó chính là bản thân mình đã tự bước đi và quyết định nào cũng sẽ đưa mình đến với cái đích nào đó chỉ là bản thân mình có cố gắng để tới được đích hay không mà thôi. Đến thời điểm hiện tại, khi đã trải qua những ngày khó khăn và thiếu thốn mình còn biết đồng cảm hơn với những hoàn cảnh không được may mắn. Dù là chỉ là một cá nhân nhỏ bé nhưng mình sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ cũng như ủng hộ những gì mình có để toàn cộng đồng xã hội cùng phát triển theo hướng phát triển.

Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua

Sau khi mình trải qua cú sốc tinh thần rất lớn với cá nhân mình mà nói thì đến bây giờ khi có gặp khó khăn nào đó mình cũng đọc một câu thần chú là “mọi chuyện rồi cũng sẽ qua cả thôi”. Nó thực sự giúp mình ổn hơn, một câu chấn an tinh thần khá tốt đấy chứ :))

Khi mà mình sai thì mình nghĩ là cuộc sống sẽ luôn tạo ra cho mình cơ hội để mình sửa cái lỗi sai đó. Nếu mình không chấp nhận và đi tiếp thì mình sẽ luôn sai, nhưng nếu mình biết chấp nhận và đứng dậy đi tiếp thì mình không chỉ tốt hơn mà mình còn có thêm được vốn sống, kinh nghiệm, bài học cho cuộc sống. Và mình nghĩ là bất kỳ một quyết định nào, nó chỉ đúng khi chúng ta đi đến cái đích cuối cùng.

Tâm sự đôi chút

Qua câu chuyện trên của mình, với vốn suy nghĩ còn nhiều hạn thì mình cũng chỉ có một lời khuyên đối với những bạn đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời như bản thân mình là “Khi mà chúng ta không biết nên quyết định điều gì cho cuộc sống thì hãy cứ chọn một quyết định và chiến đấu tới cùng với nó. Cuộc đời mình đâu có tàn khi chúng ta thất bại một vài lần, hãy cứ là chính mình thôi. Đơn giản lắm, vì mình yêu nó nên mình chọn nó, và hãy đảm bảo rằng bản thân mình đủ bao dung để yêu nó đến khi mà chúng ta thành công”

Lượt xem: 1
Mạng xã hội:
Đào Mạnh Khởi
Đào Mạnh Khởi
Bài viết: 22